Một độc giả gửi câu hỏi:
“Tôi bắt đầu đầu tư nghiêm túc hơn và nghe nhiều người khen ngợi quỹ S&P 500. Nhưng theo tôi tìm hiểu, nếu đầu tư trực tiếp vào quỹ này, tôi sẽ phải chịu thuế FIF (Foreign Investment Fund) khi danh mục vượt quá 50.000 NZD.
Một số quỹ tại New Zealand có cấu trúc PIE (Portfolio Investment Entity) cho phép đầu tư vào S&P500 và quảng cáo rằng ‘họ sẽ lo phần thuế cho bạn’ với mức thuế tối đa 28%. Tuy nhiên, tôi băn khoăn liệu bản thân các quỹ này có vẫn phải trả thuế FIF hay không, và nếu có, chi phí đó có được chia đều cho nhà đầu tư không? Nếu vậy, chẳng phải FIF vẫn được tính gián tiếp cho tôi sao? Và tại sao điều này không được minh bạch hơn?”
💡 Giải đáp từ chuyên gia
Susan Edmunds giải thích rằng:
• Nếu đầu tư trực tiếp ra nước ngoài và tổng giá trị danh mục vượt 50.000 NZD, bạn sẽ bị tính thuế FIF. Dưới ngưỡng này, bạn chỉ đóng thuế cho lợi nhuận hoặc cổ tức thực nhận.
• Tuy nhiên, các quỹ đầu tư trong nước (NZ domiciled funds) đầu tư vào cổ phiếu quốc tế phải chịu FIF dù không vượt 50.000 NZD, vì quy định này áp dụng cho toàn bộ quỹ.
Các quỹ PIE sử dụng phương pháp FDR (Fair Dividend Rate) để tính thuế FIF, nghĩa là họ tính thuế dựa trên 5% giá trị trung bình danh mục đầu tư, nhân với mức thuế PIR (Prescribed Investor Rate) của từng nhà đầu tư (tối đa 28%).
Nếu bạn có thu nhập cao, mức trần 28% này thực ra là một lợi thế thuế so với việc đầu tư trực tiếp.
📊 Lời khuyên từ chuyên gia đầu tư
Ông Dean Anderson, nhà sáng lập Kernel, cho biết một số nhà đầu tư thông minh có thể tối ưu hóa thuế bằng cách:
“Giữ khoản đầu tư trực tiếp ra nước ngoài dưới 49.000 NZD, và đầu tư phần vượt ngưỡng đó vào quỹ PIE trong nước để tránh bị đánh thuế FIF trên toàn bộ danh mục.”
Tuy nhiên, ông cảnh báo:
“Một số nền tảng giao dịch có quỹ tiền tệ (money market fund) cho phần tiền mặt. Khi cổ tức được chuyển vào đây, tổng giá trị đầu tư có thể vượt ngưỡng 50.000 NZD và khiến toàn bộ danh mục bị tính thuế FIF.”
Về tổng thể, việc đầu tư offshore có lợi hơn hay không phụ thuộc vào loại quỹ và tỷ suất cổ tức.
“Nếu lợi suất cổ tức cao, bạn có thể trả thuế nhiều hơn. Ngoài ra còn phải tính thêm phí giao dịch, phí đổi ngoại tệ và chi phí quản lý, nên không chỉ nhìn vào thuế mà đánh giá.”
💰 Câu hỏi khác: Cách chia chi phí sinh hoạt khi chuyển đến nhà mới
Một độc giả khác hỏi về quản lý tài chính gia đình khi chuyển đến nhà có hai căn hộ cùng mẹ:
“Chúng tôi sẽ trả toàn bộ tiền thế chấp, còn các chi phí khác như điện, gas, internet, bảo hiểm, thực phẩm... sẽ chia 80/20. Làm sao để chia tiền và trả hóa đơn hợp lý nhất mà không phải điều chỉnh mỗi tháng?”
Chuyên gia David Verry từ North Harbour Budgeting Service khuyên:
• Dựa trên dữ liệu chi tiêu 6–12 tháng trước để ước tính chi phí trung bình hàng tháng.
• Tách rõ các khoản cố định (như thuế nhà, bảo hiểm, internet) và biến động (như thực phẩm, xăng).
• Thiết lập 3 tài khoản riêng biệt để dễ quản lý:
1. Tài khoản chi tiêu hằng ngày – nơi nhận thu nhập và thanh toán chi tiêu thường xuyên.
2. Tài khoản thanh toán hàng tháng – chuyển tiền cố định vào mỗi kỳ lương để trả hóa đơn định kỳ.
3. Tài khoản hàng năm – tích lũy cho chi phí lớn như bảo hiểm, sửa xe, bảo trì.
“Nếu cuối tháng còn dư, bạn có thể chuyển vào tài khoản tiết kiệm sinh lãi làm quỹ dự phòng khẩn cấp,” ông Verry nói thêm.
“Cấu trúc tài khoản phụ thuộc vào từng gia đình, nhưng điều quan trọng là đơn giản, rõ ràng và dễ theo dõi.”
Theo rnz.co.nz – Khoa Tran
