Lo ngại luật mới ảnh hưởng đến cộng đồng người Thái Bình Dương tại Nam Auckland

Các nhóm đam mê âm thanh xe hơi ở Nam Auckland cảnh báo dự luật chống đua xe đường phố (Anti-Social Road Use Bill) của chính phủ có thể vô tình hình sự hóa các buổi tụ tập gia đình và sinh hoạt văn hóa của cộng đồng người Thái Bình Dương.
Ông Apulu Reece Autagavaia, Chủ tịch Hội đồng địa phương Ōtara-Papatoetoe, cho biết những sự kiện mà ông tham gia cùng con cái thường bị gán nhầm là hoạt động của "boy racer".
“Chính phủ không nên dùng búa để đóng mọi cái đinh. Cần xác định rõ nhóm nào bị nhắm đến, nếu không thì điều này sẽ hạn chế quyền tự do tụ tập, tự do hiệp hội và tự do biểu tình.”

Người tổ chức: “Đây là không gian an toàn, không phải đua xe”
Một nhà tổ chức sự kiện tại Manurewa, Junior, cho biết các buổi tụ tập xe hơi là nơi để giới trẻ thể hiện bản thân một cách an toàn.
“Đây là không gian gia đình, mọi người đến để nghe nhạc, ngắm xe, trò chuyện. Không có gì nguy hiểm ở đây,” anh nói.
Tuy nhiên, anh lo ngại luật mới có thể khiến thanh niên gốc Thái Bình Dương bị gán mác tiêu cực:
“Luật quy định bất kỳ nhóm nào trông có vẻ đáng sợ thì cảnh sát có thể tịch thu và phá hủy xe. Nhưng chúng tôi không phải như vậy.”
Anh đề xuất chính quyền địa phương nên xây dựng không gian an toàn như skate park, nhưng dành cho xe hơi và âm thanh.

“Chúng tôi không phải boy racer”
Simon, một người chơi lâu năm ở Flatbush, nhấn mạnh sự khác biệt:
“Boy racer thì gây náo loạn trên đường phố. Còn chúng tôi chỉ đỗ xe, mở nhạc, giao lưu. Không có đua xe, không có hành vi nguy hiểm.”
Miu, 20 tuổi, đến từ Ōtara, chia sẻ ước mơ có một địa điểm cố định cho cộng đồng:
“Chúng tôi chỉ muốn có một nơi an toàn để tổ chức ‘battle’, không bị cảnh sát can thiệp. Tất cả chỉ vì đam mê âm thanh.”
Từ đam mê thành hoạt động cộng đồng
Bà Dorothy Fa’auiga, mẹ sáu con, cho biết âm thanh xe hơi giúp gia đình bà gắn kết và nuôi dạy con cái trong môi trường sáng tạo.
“Trẻ con trước đây rất buồn chán, nên chúng tôi đưa các con đến với âm thanh xe hơi. Giờ đến cả đứa 6 tuổi cũng tự đấu dây cho xe scooter của nó. Đây là hoạt động lành mạnh, không phải đua xe.”
Những buổi gặp gỡ dần trở thành sự kiện cộng đồng quy mô lớn. Bà cho rằng nếu có không gian an toàn, sự kiện có thể phát triển hơn nữa, thu hút nhiều gia đình tham gia.
Mexs, thủ lĩnh nhóm Mamba Familia, khẳng định phong trào này đã giúp thanh niên tránh xa tệ nạn:
“Đây là cách duy nhất để chúng tôi tránh rắc rối. Chúng tôi lớn lên với ước mơ tự tay dựng nên chiếc xe của mình.”

Chính quyền địa phương có thể đóng vai trò quan trọng
Ông Apulu cho rằng cần nhìn nhận những mặt tích cực:
“Họ không đua xe, không làm hỏng tài sản công cộng. Đây là cộng đồng yêu xe, chứ không phải gây rối.”
Ông kêu gọi Hội đồng Auckland và các hội đồng địa phương có thể phân bổ khu vực an toàn, đồng thời tham gia góp ý với dự luật.
“Tôi sẵn sàng hợp tác với các nhóm này để có tiếng nói chung.”
Chính phủ: Cần khôi phục an toàn giao thông
Trong khi đó, Bộ trưởng Giao thông Chris Bishop bảo vệ lập trường siết chặt:
“Người dân New Zealand đã quá mệt mỏi khi thấy boy racer và người lái xe gây nguy hiểm. Chúng tôi sẽ đưa ra mức phạt nặng hơn để ngăn chặn.”
Bộ trưởng Cảnh sát Mark Mitchell nói thêm:
“Boy racer chỉ quan tâm đến xe của họ. Luật mới sẽ khiến họ phải suy nghĩ kỹ trước khi phóng xe nguy hiểm hoặc bỏ trốn cảnh sát.”
Theo rnz.co.nz – Khoa Tran