Những ai thường xuyên đổ rác trái phép (fly-tipping) có thể sắp đối mặt với hậu quả nghiêm trọng nếu các đề xuất sửa đổi luật được thông qua, cho phép hội đồng địa phương dễ dàng truy cứu trách nhiệm và xử phạt nghiêm khắc hơn.

Những bằng chứng như biển số xe cũ, tên trên thư từ hoặc giấy tờ bị vứt lại có thể được sử dụng để truy tìm thủ phạm.
Sửa đổi hai đạo luật chính:
Chính phủ New Zealand đang xem xét sửa đổi Đạo luật Giảm thiểu Chất thải 2008 (Waste Minimisation Act) và Đạo luật Xử lý Rác 1979 (Litter Act) nhằm tăng cường quyền hạn giám sát và cưỡng chế của chính quyền địa phương.
Bà Wendy Schollum, Ủy viên Hội đồng Quận Hastings, chia sẻ với chương trình Checkpoint rằng vấn nạn rác thải trái phép là một vấn đề kéo dài và nhức nhối tại địa phương. Tuy nhiên, hội đồng hiện tại đang gặp nhiều hạn chế trong việc xử lý vì luật hiện hành đòi hỏi phải bắt quả tang người vi phạm.
"Ngay cả khi có bằng chứng rõ ràng, nếu không có ai chứng kiến tận mắt hành vi, thì chúng tôi gần như không thể làm gì."
Thiệt hại kinh tế và môi trường nghiêm trọng:
Mỗi năm, chỉ riêng việc thu dọn rác tại các "điểm nóng" ở Heretaunga-Hastings đã tiêu tốn hơn 100.000 đô – và con số này sẽ vượt quá 1 triệu đô nếu dọn toàn bộ khu vực. Rác thải bao gồm từ đồ gia dụng, nệm, đến các thiết bị điện tử lớn (whiteware).
Bà Schollum nói thẳng: “Hành vi đổ rác này xuất phát từ thái độ thiếu trách nhiệm, chứ không phải vì phí đổ rác quá cao.”
Những thay đổi quan trọng trong đề xuất mới:
1. Sử dụng bằng chứng gián tiếp để xử phạt:
Thư từ, biển số xe, hoặc các dấu vết khác tìm thấy trong rác có thể được sử dụng để xác định người vi phạm.
2. Hệ thống xử phạt phân tầng:
o Vi phạm nhỏ: Cảnh cáo (ví dụ: sử dụng túi nhựa bất hợp pháp).
o Vi phạm trung bình: Phạt tiền nhẹ đến vừa.
o Vi phạm nghiêm trọng: Xử phạt nặng hoặc truy tố (ví dụ: đổ rác quy mô lớn gây hại đến môi trường và cộng đồng).
3. Phân biệt rõ giữa cá nhân và tổ chức vi phạm, cùng với mức phạt tối đa tương ứng.
4. Phân bổ lại ngân sách xử lý rác cho chính quyền địa phương, mở rộng phạm vi sử dụng và xác định rõ trách nhiệm giữa các bên.
Khó khăn trong việc làm sạch hiện tại:
Một số khu vực bị đổ rác nhiều nhất lại thuộc quyền quản lý của NZTA (Cơ quan Giao thông Vận tải New Zealand), nơi cộng đồng không được phép tổ chức dọn dẹp do quy định về an toàn.
“Chúng ta không thể cứ mãi là chiếc xe cấp cứu dưới chân vực – mãi đi dọn hậu quả. Cần chấm dứt hành vi đổ rác từ đầu,” bà Schollum nhấn mạnh.
Bước tiếp theo:
Giai đoạn tham vấn cộng đồng cho đề xuất sửa luật đã kết thúc vào ngày 1 tháng 6. Bộ Môi trường sẽ xem xét các ý kiến đóng góp, trước khi trình lên Nội các để quyết định có đề xuất dự luật sửa đổi lên Quốc hội hay không.
Theo rnz.co.nz – Khoa Tran